Phá trinh ông anh họ ngây ngô thường xuyên nhìn trộm quần lót Kana Momonogi
Một buổi chiều trời xanh, Kana và Hiroshi ngồi bên nhau trên bờ biển, nhìn ra đại dương bao la. Ánh nắng mặt trời mềm mại làm lung linh những làn sóng nhỏ trên bờ cát trắng. Hai trái tim hòa mình vào không gian yên bình này, nơi họ có thể chia sẻ những suy nghĩ, kế hoạch và ước mơ về tương lai.
“Hiroshi,” Kana nói, ánh mắt ấm áp nhìn vào anh, “Chúng ta đã trải qua rất nhiều, đúng không? Nhưng mỗi khoảnh khắc đều đáng quý.”
Hiroshi nhẹ nhàng nắm tay Kana, “Đúng vậy, Kana. Tôi không bao giờ nghĩ rằng cuộc sống này có thể đẹp đến như vậy. Chúng ta đã cùng nhau xây dựng những kí ức đáng nhớ.”
Kana nhìn thẳng vào đôi mắt của Hiroshi, “Chúng ta đã học được nhiều từ nhau. Tình yêu không chỉ là những thời khắc hạnh phúc, mà còn là sự chia sẻ mọi khía cạnh của cuộc sống.”
Hiroshi gật đầu, “Đúng vậy, và tôi luôn biết ơn mỗi ngày có em bên cạnh. Cuộc sống có thể không luôn êm đềm, nhưng chúng ta sẽ vượt qua mọi khó khăn, đúng không?”
“Đúng,” Kana cười, “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách, và tìm ra hạnh phúc trong từng khoảnh khắc. Tương lai của chúng ta là một trang sử tiếp theo của câu chuyện tình yêu của chúng ta.”
Họ ôm nhau, tận hưởng sự bình yên của khoảnh khắc này và tin rằng những ngày tới sẽ đầy ắp niềm vui, hạnh phúc và sự phát triển. Cuộc hành trình của Kana và Hiroshi, từ những ngày đầu gặp nhau đến những năm tháng dài hơi, đã trở thành một câu chuyện tình yêu đẹp, đầy ý nghĩa, và vô tận.